Khi em gắn bó với Kh thì cũng là lúc giấc mơ học hành của em cũng dần tan biến. Em phải chật vật với các kì thi và phải bỏ dở kì học cuối cùng vì trót “mang thai”.
Chị Minh Nguyệt kính mến!
Nếu như không có chuyện đau lòng xảy ra, thì năm nay em học xong đại học sẽ tiếp tục học lấy bằng thạc sĩ rồi mới tính chuyện đi làm. Nhưng chị ạ, đúng là người tính không bằng trời tính, em gặp Kh, một gã trai tỉnh lẻ, phong trần và lãng tử học cùng khoá với em, em đã “chếnh choáng” men tình chỉ sau vài lần Kh rủ em đi uống cà phê và “tán gẫu”. Kh chỉ nói với em những chuyện trên trời dưới biển, chẳng chuyện nào liên quan đến tỏ tình, vậy mà em lại bị ấn tượng bởi Kh chị ạ. Em yêu Kh và khi em gắn bó với Kh thì cũng là lúc giấc mơ học hành của em cũng dần tan biến. Em phải chật vật với các kì thi và phải bỏ dở kì học cuối cùng vì trót “mang thai”.
Lẽ ra bố mẹ em đã chấp nhận Kh làm “rể” và để em giữ cái thai. Nhưng có một việc xảy ra khiến em suy sụp. Một lần em đến phòng Kh, Kh đi tắm, em đọc điện thoại Kh với tin nhắn của một người Kh lưu “bé yêu”: Mình đã mang thai rồi, phải làm sao đây? Tin Kh nhắn lại: “Anh xin lỗi, anh sẽ có trách nhiệm đưa em đi giải quyết. Lần sau chúng mình sẽ cẩn thận, dùng bao...”.
Em choáng váng. Thì ra bố của đứa con em dành bao yêu thương kì vọng chỉ là một kẻ “lừa tình”. Em đã không nói với Kh một lời nào, lẳng lặng một mình đi đến bệnh viện giải quyết cái thai với bao oán hận, hận Kh, hận bản thân mình nhẹ dạ.
Mặc dù, tự hứa với lòng mình sẽ quên Kh để tiếp tục sống, để chuộc lỗi với bố mẹ. Nhưng em thấy đau lòng quá chị ạ. Em có nên tha thứ cho kẻ lừa tình để có thể là bạn bè? Chị hãy cho em một lời khuyên.
Em dứt áo ra đi vì lòng tự trọng của em bị tổn thương, tổn thương đến mức em đã bỏ cái thai của em và Kh vì không muốn dính dáng gì đến kẻ sở khanh đó nữa.
Với Kh, tình yêu của cậu ta lúc này đang như một con phong mã, nếu em không muốn bị cuốn đi, thì tốt hơn hết là em nên dừng lại và đặt dấu chấm. Đó là sự chừng mực, cũng là sự an toàn sau cơn ác mộng em đã trải qua.
Chúc em tỉnh táo và mạnh mẽ.
Thân mến!
Hà Đông).
Nếu như không có chuyện đau lòng xảy ra, thì năm nay em học xong đại học sẽ tiếp tục học lấy bằng thạc sĩ rồi mới tính chuyện đi làm. Nhưng chị ạ, đúng là người tính không bằng trời tính, em gặp Kh, một gã trai tỉnh lẻ, phong trần và lãng tử học cùng khoá với em, em đã “chếnh choáng” men tình chỉ sau vài lần Kh rủ em đi uống cà phê và “tán gẫu”. Kh chỉ nói với em những chuyện trên trời dưới biển, chẳng chuyện nào liên quan đến tỏ tình, vậy mà em lại bị ấn tượng bởi Kh chị ạ. Em yêu Kh và khi em gắn bó với Kh thì cũng là lúc giấc mơ học hành của em cũng dần tan biến. Em phải chật vật với các kì thi và phải bỏ dở kì học cuối cùng vì trót “mang thai”.
Lẽ ra bố mẹ em đã chấp nhận Kh làm “rể” và để em giữ cái thai. Nhưng có một việc xảy ra khiến em suy sụp. Một lần em đến phòng Kh, Kh đi tắm, em đọc điện thoại Kh với tin nhắn của một người Kh lưu “bé yêu”: Mình đã mang thai rồi, phải làm sao đây? Tin Kh nhắn lại: “Anh xin lỗi, anh sẽ có trách nhiệm đưa em đi giải quyết. Lần sau chúng mình sẽ cẩn thận, dùng bao...”.
Em choáng váng. Thì ra bố của đứa con em dành bao yêu thương kì vọng chỉ là một kẻ “lừa tình”. Em đã không nói với Kh một lời nào, lẳng lặng một mình đi đến bệnh viện giải quyết cái thai với bao oán hận, hận Kh, hận bản thân mình nhẹ dạ.
Mặc dù, tự hứa với lòng mình sẽ quên Kh để tiếp tục sống, để chuộc lỗi với bố mẹ. Nhưng em thấy đau lòng quá chị ạ. Em có nên tha thứ cho kẻ lừa tình để có thể là bạn bè? Chị hãy cho em một lời khuyên.
Ngô Thị T.M (Hà Nội)
Chắc giờ này em đang rất đau khổ và hụt hẫng vì nhận ra người con trai em yêu thương, gửi gắm chỉ là một kẻ “lừa tình”. Tình yêu em dành cho Kh là quá lớn. T.M thân mến!
Em dứt áo ra đi vì lòng tự trọng của em bị tổn thương, tổn thương đến mức em đã bỏ cái thai của em và Kh vì không muốn dính dáng gì đến kẻ sở khanh đó nữa.
Với Kh, tình yêu của cậu ta lúc này đang như một con phong mã, nếu em không muốn bị cuốn đi, thì tốt hơn hết là em nên dừng lại và đặt dấu chấm. Đó là sự chừng mực, cũng là sự an toàn sau cơn ác mộng em đã trải qua.
Chúc em tỉnh táo và mạnh mẽ.
Thân mến!
Minh Nguyệt
(Mọi thư từ tâm sự của bạn đọc xin gửi về email: chiase@phapluatxahoi.vn, hoặc chuyên mục “Bí mật trăng rằm” báo Pháp luật & Xã hội, số 1B Trần Phú, Hà Đông).
=========================
Chị Minh Nguyệt kính mến!
Nếu như không có chuyện đau lòng xảy ra, thì năm nay em học xong đại học sẽ tiếp tục học lấy bằng thạc sĩ rồi mới tính chuyện đi làm. Nhưng chị ạ, đúng là người tính không bằng trời tính, em gặp Kh, một gã trai tỉnh lẻ, phong trần và lãng tử học cùng khóa với em, em đã “chếnh choáng” men tình chỉ sau vài lần Kh rủ em đi uống cà phê và “tán gẫu”. Kh chỉ nói với em những chuyện trên trời dưới biển, chẳng chuyện nào liên quan đến tỏ tình, vậy mà em lại bị ấn tượng bởi Kh chị ạ. Em yêu Kh và khi em gắn bó với Kh thì cũng là lúc giấc mơ học hành của em cũng dần tan biến. Em phải chật vật với các kì thi và phải bỏ dở kì học cuối cùng vì trót “mang thai”.
Lẽ ra bố mẹ em đã chấp nhận Kh làm “rể” và để em giữ cái thai. Nhưng có một việc xảy ra khiến em suy sụp. Một lần em đến phòng Kh, Kh đi tắm, em đọc điện thoại Kh với tin nhắn của một người Kh lưu “bé yêu”: Mình đã mang thai rồi, phải làm sao đây? Tin Kh nhắn lại: “Anh xin lỗi, anh sẽ có trách nhiệm đưa em đi giải quyết. Lần sau chúng mình sẽ cẩn thận, dùng bao...”.
Em choáng váng. Thì ra bố của đứa con em dành bao yêu thương kì vọng chỉ là một kẻ “lừa tình”. Em đã không nói với Kh một lời nào, lẳng lặng một mình đi đến bệnh viện giải quyết cái thai với bao oán hận, hận Kh, hận bản thân mình nhẹ dạ.
Mặc dù, tự hứa với lòng mình sẽ quên Kh để tiếp tục sống, để chuộc lỗi với bố mẹ. Nhưng em thấy đau lòng quá chị ạ. Em có nên tha thứ cho kẻ lừa tình để có thể là bạn bè? Chị hãy cho em một lời khuyên.
Ngô Thị T.M (Hà Nội)
T.M thân mến!
Chắc giờ này em đang rất đau khổ và hụt hẫng vì nhận ra người con trai em yêu thương, gửi gắm chỉ là một kẻ “lừa tình”. Tình yêu em dành cho Kh là quá lớn.
Em dứt áo ra đi vì lòng tự trọng của em bị tổn thương, tổn thương đến mức em đã bỏ cái thai của em và Kh vì không muốn dính dáng gì đến kẻ sở khanh đó nữa.
Với Kh, tình yêu của cậu ta lúc này đang như một con phong mã, nếu em không muốn bị cuốn đi, thì tốt hơn hết là em nên dừng lại và đặt dấu chấm. Đó là sự chừng mực, cũng là sự an toàn sau cơn ác mộng em đã trải qua.
Chúc em tỉnh táo và mạnh mẽ.
Thân mến!
Minh Nguyệt
(Mọi thư từ tâm sự của bạn đọc xin gửi về email: chiase@phapluatxahoi.vn, hoặc chuyên mục “Bí mật trăng rằm” báo Pháp luật & Xã hội, số 1B Trần Phú,
Hà Đông).
Theo baomoi
Nếu như không có chuyện đau lòng xảy ra, thì năm nay em học xong đại học sẽ tiếp tục học lấy bằng thạc sĩ rồi mới tính chuyện đi làm. Nhưng chị ạ, đúng là người tính không bằng trời tính, em gặp Kh, một gã trai tỉnh lẻ, phong trần và lãng tử học cùng khóa với em, em đã “chếnh choáng” men tình chỉ sau vài lần Kh rủ em đi uống cà phê và “tán gẫu”. Kh chỉ nói với em những chuyện trên trời dưới biển, chẳng chuyện nào liên quan đến tỏ tình, vậy mà em lại bị ấn tượng bởi Kh chị ạ. Em yêu Kh và khi em gắn bó với Kh thì cũng là lúc giấc mơ học hành của em cũng dần tan biến. Em phải chật vật với các kì thi và phải bỏ dở kì học cuối cùng vì trót “mang thai”.
Lẽ ra bố mẹ em đã chấp nhận Kh làm “rể” và để em giữ cái thai. Nhưng có một việc xảy ra khiến em suy sụp. Một lần em đến phòng Kh, Kh đi tắm, em đọc điện thoại Kh với tin nhắn của một người Kh lưu “bé yêu”: Mình đã mang thai rồi, phải làm sao đây? Tin Kh nhắn lại: “Anh xin lỗi, anh sẽ có trách nhiệm đưa em đi giải quyết. Lần sau chúng mình sẽ cẩn thận, dùng bao...”.
Em choáng váng. Thì ra bố của đứa con em dành bao yêu thương kì vọng chỉ là một kẻ “lừa tình”. Em đã không nói với Kh một lời nào, lẳng lặng một mình đi đến bệnh viện giải quyết cái thai với bao oán hận, hận Kh, hận bản thân mình nhẹ dạ.
Mặc dù, tự hứa với lòng mình sẽ quên Kh để tiếp tục sống, để chuộc lỗi với bố mẹ. Nhưng em thấy đau lòng quá chị ạ. Em có nên tha thứ cho kẻ lừa tình để có thể là bạn bè? Chị hãy cho em một lời khuyên.
Ngô Thị T.M (Hà Nội)
T.M thân mến!
Chắc giờ này em đang rất đau khổ và hụt hẫng vì nhận ra người con trai em yêu thương, gửi gắm chỉ là một kẻ “lừa tình”. Tình yêu em dành cho Kh là quá lớn.
Em dứt áo ra đi vì lòng tự trọng của em bị tổn thương, tổn thương đến mức em đã bỏ cái thai của em và Kh vì không muốn dính dáng gì đến kẻ sở khanh đó nữa.
Với Kh, tình yêu của cậu ta lúc này đang như một con phong mã, nếu em không muốn bị cuốn đi, thì tốt hơn hết là em nên dừng lại và đặt dấu chấm. Đó là sự chừng mực, cũng là sự an toàn sau cơn ác mộng em đã trải qua.
Chúc em tỉnh táo và mạnh mẽ.
Thân mến!
Minh Nguyệt
(Mọi thư từ tâm sự của bạn đọc xin gửi về email: chiase@phapluatxahoi.vn, hoặc chuyên mục “Bí mật trăng rằm” báo Pháp luật & Xã hội, số 1B Trần Phú,
Hà Đông).
Theo baomoi
Comments
0 comments to "Em có nên tha thứ cho kẻ lừa tình..."
Đăng nhận xét