Hiển thị các bài đăng có nhãn Chồng Ơi. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Chồng Ơi. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 26 tháng 10, 2010

Vô duyên lấy phải chồng lười

0 nhận xét
Chị điện thoại, chỉ được nghe tiếng càu nhàu của chồng; hoặc bị chị chồng, cha chồng mắng nhiếc. Bên cạnh chị, đứa con trai đầu lòng mới ba tuổi tròn xoe mắt gọi “ba”. Trên tay chị, đứa con gái 10 tháng tuổi vẫn chưa chịu ngủ sau khi được lót dạ bằng ít cháo chan nước tương. Mới 30 tuổi mà sao cuộc sống của mình ra thế này? - nhiều lần chị tự hỏi.
Sáu năm trước, chị là một cô gái xinh xắn và nhanh nhẹn nhất, nhì nhóm nhân viên bán hàng mỹ phẩm tại một trung tâm thương mại. Một hôm, người đàn ông ấy xuất hiện ở quầy hàng của chị để chọn mỹ phẩm cho… mẹ đang đi cùng với anh. Tuần sau, người đàn ông ấy quay lại, hỏi thăm công dụng của một số loại mỹ phẩm. Tuần sau nữa, anh đợi chị cho đến hết giờ làm việc để mời chị ăn tối. Ba tháng sau, họ kết hôn. Anh là con trai trưởng một gia đình có của ăn, của để ở Sài Gòn. Ngày rước dâu, nhà trai kéo một đoàn đông về quê chị ở Quảng Ngãi, “bạo tay” đãi tiệc một tuần cho họ hàng nhà gái, bạn bè cô dâu khiến làng xóm cứ tấm tắc chị tốt số lấy được chồng giàu.
Ai đó đùa, hết trăng mật là đến... dập mật, nghĩ lại thật đúng với chị. Ngay sau khi kết hôn, anh bắt chị nghỉ việc để quán xuyến nhà chồng cho đúng phận dâu trưởng, chuyện cơm áo anh vỗ ngực: “tôi lo”. Nhưng, công việc quay camera phục vụ đám cưới của anh “bữa đực, bữa cái” khiến hai vợ chồng cùng thành kẻ ăn bám nhà chồng. Bấy giờ, chị mới phát hiện, nhiều năm qua, người chồng hơn mình 10 tuổi ấy chẳng hề ngượng ngùng khi dựa dẫm cha mẹ và gia đình anh dường như cũng quá quen với điều này. Đến khi có thêm hai nhân khẩu là chị và đứa con trai mới chào đời thì chị thành chướng ngại vật của họ.
Lấy lý do có nhiều nhà để trống, cha mẹ chồng cho vợ chồng chị ra riêng, kỳ thực là tạm giữ nhà cho những thành viên trong gia đình đang buôn bán bất động sản ấy. Vì vậy, ở chưa ấm chỗ nơi này, họ lại được “thuyên chuyển” sang nơi khác. Hai năm nay, việc mua bán bất động sản không như ý, nhà chồng bỏ mặc vợ chồng chị thuê phòng trọ bên ngoài, thay vì cho ở chung như buổi đầu chị mới làm dâu. Chua xót hơn, chồng chị có lúc không cáng đáng nổi tiền thuê nhà, cha mẹ chồng phải tài trợ, nên chị trở thành nơi trút giận của gia đình chồng. Thiếu trước, hụt sau nhưng chồng chị vẫn cứ... hồn nhiên. Hôm nào hết tiền mua thức ăn, anh ăn chực, nằm chờ ở nhà cha mẹ ruột, bỏ mặc vợ con. Rồi khi có ít tiền, anh lại xuất hiện, ra dáng “trụ cột” gia đình, buộc chị phục vụ. Nhà chồng của chị cũng lạ, những khi có đám giỗ hay tiệc tùng, họ nhớ ngay đến con dâu trưởng, bảo chị về phục dịch mọi việc. Đến khi thấy chồng chị lười nhác, họ lại mắng chửi chị là vợ đoảng, con dâu vô tích sự… Khi con trai được gần hai tuổi, chị đòi đi làm để chuẩn bị cho con đến trường, thì bị chồng nện cho một trận, cất hết giấy tờ tùy thân của chị và nhiếc móc “trông cô ngon lành thế này, đi bán hàng để liếc mắt đưa tình hả”. Lúc chị có thai đứa con thứ hai, cha chồng mượn chiếc xe máy của chị để thuận tiện đi lại và giữ giùm… luôn đến nay. Đã có lúc, chị nghĩ đến chuyện đơn phương ly hôn, nhưng lại sợ chẳng biết sẽ lấy gì nuôi con.
Giờ con trai đã ba tuổi, vào mẫu giáo, nhà chồng đồng ý lo tiền học cho cháu đích tôn. Kể từ đó, anh như mất hút tăm hơi, mặc mẹ con chị bữa rau, bữa cháo. Để tự cứu mình, một tuần nay, chị xin được công việc vô bao sản phẩm cho một xưởng sản xuất gần nhà, gửi đứa con 10 tháng tuổi cho bà chủ phòng trọ. Với đồng lương 1,7 triệu/tháng, chị và con vẫn phải ăn cơm hoặc cháo với nước mắm, nước tương, nhưng chị đã lờ mờ thấy ánh sáng tự do cho chính mình.
Hồng Anh (Q.Bình Tân)
Theo PNO

Quang Cao 580x100

Chủ Nhật, 24 tháng 10, 2010

Chồng ơi, hãy là anh của ngày xưa!

0 nhận xét
Em đứng trông theo nước mắt lưng tròng, thấy mình bất lực, chơi vơi, hụt hẫng…
Nhớ lần đầu tiên vợ chồng mình cãi nhau, đó là hơn 10 năm về trước. Em vừa kể tội, vừa hờn dỗi đấm liên hồi lên vai anh. Anh ôm em vào lòng thật chặt, hôn tới tấp lên mặt. Em phụng phịu úp mặt vào ngực anh, cơn giận được hóa giải rất ngọt ngào. Những lần giận nhau sau đó, nhìn khuôn mặt bừng bừng của em, anh trêu: “Vợ anh nhăn nhó xấu ghê chưa”, “Lại làm mặt lạnh nữa rồi, cười cái coi em”… Em không nhịn được, lại cười xòa đầu hàng. Anh cũng nhanh chóng nguôi cơn giận. Chỉ cần em vòng tay ôm anh từ phía sau, một nụ hôn nhẹ lên má, cơn giận của anh đã xẹp xuống như bóng xì hơi…
Khi con ra đời, công việc nhiều hơn, chi phí nhiều hơn, tần suất những lần cãi nhau của vợ chồng mình cũng tăng lên. Mỗi lần em giận, anh lại cùng con làm đủ trò để năn nỉ em. Nhìn hai cha con diễn trò, lòng em dịu lại, tội gì cũng xử cho trắng án. Khi em có lỗi, em cũng bắt chước anh bế con đến bên cạnh để con làm “đại sứ” hòa bình.
Cuộc sống có quá nhiều áp lực và lo toan. Hằng ngày, vợ chồng tất bật đi học thêm, đưa đón con, chợ búa, cơm nước, dọn dẹp… Những lần cãi nhau anh cũng chẳng còn hơi sức hòa giải. Sáng ra mạnh ai nấy đi, chiều mạnh ai nấy về. Con ngủ thì vợ chúi đầu vào sổ sách, chồng lo ôm máy tính.
Hơn 10 năm, anh và em đều không còn kiên nhẫn như xưa, không còn xem trọng cảm xúc của nhau như trước. Những lần cãi nhau sau đó, anh đóng sầm cửa bỏ đi, mặc cho nước mắt em rơi. Quá nửa đêm anh mới chịu về. Có khi cả tuần không ai thèm mở miệng chủ động làm hòa.
Gần đây, sau khi cãi nhau, anh lại đi qua đêm không về. Ngồi ngẫm lại, em giật mình hoảng hốt nhận ra khoảng cách giữa em và anh ngày càng xa. Hãy là anh ngày xưa, chọc cho em cười mỗi khi em hờn giận. Em cũng sẽ kiềm chế bản thân, lắng nghe và thấu hiểu.
Nguyễn Thùy Gương
Theo PNO

Quang Cao 580x100

Thứ Ba, 3 tháng 8, 2010

Mặc cảm "vùng kín" thâm, chị em đua nhau đi phẫu thuật

0 nhận xét
Chồng đay nghiến chỉ vì chỗ ấy thâm đen
Được trời phú cho vẻ bề ngoài khá hoàn hảo, chị Hoàng H. (Đống Đa, Hà Nội) trở thành tâm điểm chú ý của nhiều chàng trai. Anh T. lọt vào mắt xanh của chị và họ nhanh chóng trở thành vợ chồng.
Ngay trong ngày tân hôn, anh chồng chị tỏ ra… sành sỏi, để ý đến những kẽ nhỏ như màu sắc của "chỗ ấy". Nhận thấy vùng kín và nhũ hoa của chị hơi thâm, anh buông vài lời phũ phàng: “Em đã qua tay bao người?”.
Tức giận, chị xách đồ bỏ về nhà bố mẹ đẻ, khóc lóc kể cho mẹ ruột nghe. Chị giật mình khi mẹ chị cho biết vùng kín của bà cũng bị thâm như vậy ngay từ thời con gái.
H. cố giải thích với chồng và chứng minh việc mình còn “cái ngàn vàng” nhưng sau đó, những câu nói đầy sự ngờ vực vẫn treo lơ lửng trong phòng ngủ của chị.
Để củng cố niềm tin và hạnh phúc cho con gái, mẹ H. dẫn cô đến một thẩm mỹ viện để phun màu cho hồng hào. Khi sinh con, “chỗ ấy” của H. càng trở nên tàn tạ vì màu mực phun loang và lấm tấm vết thâm trở lại.
Từ bé, chị Chu Thị Ng. (Cát Linh, Ba Đình, Hà Nội) đã thấy quầng vú và đầu nhũ hoa thâm đen hơn các bạn cùng trang lứa. Lúc đó còn nhỏ nên việc thâm đen chị chẳng để ý vì nghĩ ai để ý chỗ đó đâu.
Năm 25 tuổi, chị lên xe hoa, cũng là lúc chị ngậm đắng nuốt cay vì hậu quả của "chỗ ấy" thâm đen. Chồng chị nghi ngờ chị đã “hành lạc” nhiều lần nên "chỗ ấy" và ngực mới thâm đen như vậy. Chị tha hồ giải thích cũng chẳng ăn thua gì.
[Image]
Chồng luôn nghi ngờ về một quá khứ hư hỏng vì vùng kín thâm
Sau phẫu thuật, vùng kín dễ bị chai lì
Theo PGS – TS Nguyễn Viết Tiến, giám đốc Bệnh viện Phụ sản Trung ương, đa số chị em sau khi sinh nở hoặc quan hệ tình dục nhiều sẽ bị thâm nhũ hoa và vùng kín.
Vùng nhạy cảm của phụ nữ sẽ thay đổi khi các hooc môn trong cơ thể thay đổi. Nhiều phụ nữ chỉ quan hệ một lần sau đó đi phá thai cũng bị thâm ngực và vùng kín. Việc âm đạo có màu hồng chỉ tồn tại ở thời kỳ con gái.
Nhưng trường hợp của chị Ng và H cũng không phải hiếm. Một số trường hợp bị thâm đen là do gen, nội tiết tố bên trong cơ thể. Vì thế, những trường hợp này thường bị tai tiếng.
Tuy nhiên, theo bác sĩ  Phạm Văn Ái. Giám đốc thẩm mỹ viện Hà Nội, để cải thiện vùng kín bị thâm, các chị em không nên phun màu “vùng tam giác vàng” hay màu lên nhũ hoa.
Bởi lẽ, việc phun màu mắt màu môi còn có thể chỉnh sửa thay thế bằng son môi nếu mực không hợp và bị loang. Còn đối với vùng nhạy cảm, sau khi phun xăm mực loang lổ trông rất mất thẩm mỹ, còn có thể gây mất ham muốn tình dục vì vùng kín bị chai.
Theo P.T
Bee

Quang Cao 580x100

Thứ Ba, 27 tháng 7, 2010

Tại chồng vụng về?

0 nhận xét
Người phụ nữ lãnh cảm, theo cách hiểu thông thường, là người không cảm thấy hoặc gần như không có hứng thứ gì trong đời sống tình dục, một số thậm chí còn cảm thấy ghê sợ với chuyện tình dục, dù đó là chồng. Tuy nhiên, thuật ngữ “lãnh cảm” còn mơ hồ, chưa xác định được khâu nào trong đáp ứng tình dục có vấn đề.

Nhiều người không tin có phụ nữ lãnh cảm

Các thầy thuốc khi quan sát hành vi của phụ nữ ở bệnh viện tâm thần - nơi mà mọi ức chế về tâm lý được giải phóng, đã có những bằng chứng về sự mạnh hơn của tình dục nữ so với nam giới. Nhà tâm thần học Bleuer đã viết: “Ý nghĩa cuộc đời của phụ nữ phụ thuộc vào đời sống tình dục trong khi đối với nam giới lại là những gì đạt được trong sự nghiệp và hiệu quả mới là đáng kể...”. Stendahl (nhà văn Pháp 1783-1842) không tin và cho rằng “người phụ nữ lãnh cảm là người chưa gặp được người đàn ông của họ” hoặc Stekel khẳng định: “Không có phụ nữ lãnh cảm mà chỉ có người nam vụng về”. Tạo hóa cũng đã phú cho phụ nữ nhiều lợi thế hơn nam ngay ở cơ thể để cảm thụ tình dục, họ có đến 14 điểm nhạy cảm trên cơ thể có khả năng đem lại cảm giác đỉnh điểm (theo Moraglia), họ có thể có khoái cực hơn 1 lần trong quan hệ tình dục, điều mà nam không thể có.

Vậy phải có nguyên nhân gì mới khiến phụ nữ mất đi cái phần thưởng mà Chúa đã ban cho con người là được hưởng khoái cảm tình dục và chỉ thực hành cái bổn phận sinh đẻ.

Thay đổi nhận thức cần thiết ở các ông chồng

Ngoài những nguyên nhân lãnh cảm bẩm sinh đích thực hay những nguyên nhân do bệnh tật gây ra (một số bệnh nội tiết), còn có nhiều nguyên nhân khác làm cho phụ nữ lãnh cảm.

* Trước tiên phải kể đến những cú sốc thể chất và tâm lý, ví dụ phụ nữ sau nạo thai có thể gặp trạng thái giảm khoái cảm hoặc lãnh cảm mặc dầu xưa nay vẫn có đời sống tình dục bình thường. Tác nhân ức chế tâm lý cũng có vai trò quan trọng, sợ có thai, sợ nhiễm bệnh lây truyền qua đường tình dục, kể cả HIV, nhất là... khi phát hiện chồng ngoại tình.

* Nhiều phụ nữ bị lãnh cảm hoàn toàn hay không hoàn toàn có thể chiếm tỷ lệ tới 40%, nguyên nhân sâu xa là nhiều ông chồng đã không quan tâm khám phá yếu tố ức chế tâm lý được giấu kín ở phụ nữ.

Phụ nữ cần có thời gian để khởi động cảm xúc tình dục nhưng nếu nam giới thiếu hiểu hiết về văn hóa phòng the, coi chuyện tình dục như “cày ruộng” thì sẽ làm thui chột dần ham muốn tình dục ở người vợ chịu đựng.

Trong nhiều trường hợp, sự vụng về, đơn điệu của người chồng là nguyên nhân gây ra chứng lãnh cảm hình thức ở người vợ. Nếu như vợ chồng cư xử với nhau mặn nồng như những cặp tình nhân thì số phụ nữ lãnh cảm hay ngoại tình cũng sẽ ít đi.

Tóm lại, phụ nữ lãnh cảm trong hầu hết trường hợp có thể chữa trị được và việc người chồng khơi dậy ham muốn tình dục nơi vợ không phải chỉ bắt đầu khi lên giường mà là cách ứng xử tình cảm, có văn hóa trong cuộc sống hằng ngày.

Khoẻ 24 (nguồn: SKDS)

Quang Cao 580x100

Thứ Hai, 5 tháng 7, 2010

Anh yêu, hãy để em… “cầm lái”!

0 nhận xét
Dưới đây là những gợi ý để bạn “lái” chồng mà không làm anh ấy tự ái, tổng hợp từ Idiva:
Chỉ dẫn
Lời chỉ dẫn nên là ý kiến phản hồi, không phải chỉ trích. Khi anh ấy thực hiện điều bạn thích, hãy nói cho anh ấy biết và tế nhị tránh những kiểu bạn thấy tẻ nhạt.

Nếu anh ấy liếm vào vành tai của bạn (bạn không thích điều này), thử đánh lạc hướng bằng cách xoay đầu của bạn; khi đó, miệng của bạn sẽ tiếp xúc với miệng của đối phương. Anh ấy cũng sẽ nhận ra điều gì mới làm bạn hào hứng.
 
[Image]
Kéo thêm khúc dạo đầu
Đây là giải pháp thú vị giúp phụ nữ nâng cao hứng khởi. Dạo đầu dài hơn còn thuận lợi hơn cho nam giới, vì khi đó, họ có thể kiểm soát xuất tinh tốt hơn. Hãy “huấn luyện” chồng để anh ấy dùng ít nhất 5-10 phút cho khúc dạo đầu, tùy vào cảm xúc của anh ấy.
Chủ động khơi gợi
Tự kiểm tra xem vùng nào trên cơ thể bạn muốn chồng chạm tới nhất. Hãy nói cho anh ấy biết cảm giác của bạn khi được chạm vào chỗ đó.
Cổ vũ khi anh ấy làm điều bạn thích và gợi ý để lần sau, anh ấy sẽ làm như thế. Nhưng không được lên án, nếu chồng bạn mắc sai lầm.

Khám phá điều mới mẻ
Giữ cho “chuyện ấy” như một cuộc phiêu lưu là cách quyến rũ chồng hiệu quả. Nếu bạn thử điều mới, anh ấy sẽ biết tạo ra thêm nhiều điều ngạc nhiên để đền bù nỗ lực của bạn. Bản thân bạn đừng e ngại cải thiện chuyện chăn gối và luôn nhớ, thực hành sẽ khiến mọi chuyện tuyệt vời hơn.
 
Theo Me&be
Theo afamily.vn

Quang Cao 580x100

Những điều vợ muốn chồng nghe

0 nhận xét
[Image]
 
 Câu chuyện thứ nhất:
Chồng: Tóc mình dạo này lại dài ra rồi. Tí đi cắt tóc cái đã.
Vợ: Anh đừng cắt ngắn quá!
Chồng: Anh sẽ cắt đầu trọc cho mát.
Vợ: Nhưng trọc quá trông đểu đểu, em thấy anh để đầu kiểu này đẹp hơn.
20 phút sau chồng về, vợ thấy... xa lạ với một cái đầu trọc!
Chồng: Trông anh đẹp trai không?
Vợ: Xấu hoắc (dù không đến nỗi nào).
Vợ giận, giận cái đầu chồng thì ít mà giận chồng thì nhiều, vì lẽ chồng cứ khăng khăng làm theo ý của mình, mặc kệ lời góp ý của vợ. Vợ nâng quan điểm lên thành không chiều, không tôn trọng ý kiến của vợ. Nếu đã nhất nhất làm theo ý mình thì chồng đừng hỏi "Theo em anh nên cắt kiểu đầu nào?" để rồi lại làm như mình thích.
Những lần sau chồng vẫn cắt đầu trọc. Vợ biết nó mát, nó không đến nỗi nào nhưng vì chồng, vợ giận lây sang cái đầu trọc, vốn chẳng có tội tình gì.
Câu chuyện thứ hai:
Chồng: Em ơi anh vay tiền chơi cổ phiếu nhé?
Vợ: Chơi cổ phiếu như đánh bạc ý.
Chồng: Thì cứ thử, nếu không bao giờ mới có tiền mua nhà. Mà hàng tháng trừ vào lương, coi như có một khoản tiết kiệm.
Vợ: Giàu nghèo có số, anh lo làm gì. Mà thôi nếu thích anh cứ làm.
Chồng: Anh vay rồi. Tại thấy xem bói trên mạng tuần này định làm gì vợ sẽ cản.
Vợ: Thế thì anh còn giả bộ hỏi ý kiến em làm gì?
Nói xong vợ thấy buồn. Chắc vì lo vợ cản nên chồng mới "tiền trảm hậu tấu" đúng không? Có thể chồng bàn trước, vợ sẽ không ngăn vì chồng cũng chỉ muốn điều tốt cho gia đình mình. Có thể vợ sẽ ngăn nhưng chắc chắn... sẽ không giận.
Câu chuyện thứ ba:
Tút...tút...tút..
Chồng: Em ơi, vợ chồng mình mua cái máy lưu điện nhé?
Vợ: Nhưng dạo này có mất điện nữa đâu anh!
Chồng: Ừ nhưng dùng được mấy năm, biết đâu năm sau lại tình trạng kiểu này, khổ thân con!
Vợ: Có đắt lắm không anh, mình lại sắp phải đóng tiền nhà.
Chồng: Không sao, rồi sẽ có.
Vợ: Theo anh có nên mua không?
Chồng: Anh nghĩ là có.
Vợ: Thế thì mua đi anh ạ (dù không muốn lắm)
Cúp máy. Vợ thấy vui. Vui vì chồng đã bàn trước với vợ. Vợ không quan tâm nhiều đến việc có mua hay không cái máy đấy. Điều vợ quan tâm hơn cả là cái cách chồng cho vợ thấy suy nghĩ, tình cảm của vợ có ý nghĩa trong quyết định của chồng.
Phụ nữ đôi khi đơn giản lắm. Đàn ông chưa hiểu mới bảo là phức tạp thôi.
Thuy Le
Vnexpress

Quang Cao 580x100

Thứ Hai, 28 tháng 6, 2010

Chồng ơi, mấy tháng cứ "để không"

0 nhận xét
àm ruộng mãi mà chẳng dành dụm được mấy đồng, anh nông dân nọ quyết chí lên thành phố kiếm cơm. Sau vài tháng, anh nhận được thư vợ:


"Đám ruộng hai bờ ở đầu hông
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không?"
Anh chồng đọc xong trả lời:
"Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông"
Đọc thư chồng xong, cô vợ nóng lòng quá nên gửi tiếp:
"Ruộng để lâu ngày cứ bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công"
Anh chồng hồi đáp:
"Biết ruộng lâu ngày để trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỹ thuật thua ông, có biết không?"
Vợ rằng:
"Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông về vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công"
Chồng bực mình, tiếp:
"Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống
Còn không kẻ khác cấm cho trồng"
Cô vợ chịu không nổi... gửi tiếp :
"Ông à... cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch... thế là xong"
Anh chồng càng tức giận hơn:
"Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là... xong"
Vợ:
"Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng
Ông về gấp gấp có nghe không?
Ruộng đang thiếu nước, lại khô cạn
Ông về tưới hộ tôi trả công!"
Chồng nghe thế liền gửi lại:
"Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng
Bà mà léng phéng chết với ông
Ông về ông cấy cho tơi xốp
Cho thỏa bao ngày bà đợi mong"
Hôm sau, chồng nhận được tin sét đánh từ vợ:
"Luật mới ban hành ông biết không?
Ruộng mà không cấy sẽ sung công
Vậy ông thu xếp mà về sớm
Kẻo mất ruộng rồi, ông trách ông"

Quang Cao 580x100

Chồng ơi, ăn phở nhé!

0 nhận xét
Thi không hiểu tại sao mọi người cứ kêu ca chuyện chồng chán cơm thèm phở.
Bản thân cô thì thấy mệt mỏi với đức lang quân nghiện cơm của mình. Ai cũng bảo Thi may mắn khi "vớ" được ông chồng mẫu mực. Cái mẫu mực của Quân, chồng Thi, là như thế này: Sáng, ăn cơm vợ nấu. Trưa, về nhà ăn cơm với vợ. Tối, quây quần cùng vợ con bên mâm cơm. Cơm, cơm, cơm. Điệp khúc ấy khiến Thi phát sốt, phát rét.
 
Mỗi khi tất tưởi phóng xe đến cơ quan cho kịp giờ làm, Thi luôn đi chậm lại mỗi khi qua hàng phở. Cạnh hàng phở lại có một hàng cà phê. Thoáng qua mắt Thi là những con người hưởng thụ. Người húp nước xì xụp. Người ung dung ngồi xỉa răng. Người nhàn nhã đọc báo, chờ cà phê chảy từng giọt, từng giọt. Thời con gái, những chuyện này đối với Thi là chuyện thường ngày. Cuộc sống độc thân, phải giết thời gian nơi quán xá nhiều đến nỗi Thi thèm được trói buộc. Khi Quân thổ lộ chuyện anh thích ăn cơm vợ nấu, uống ly cà phê vợ pha, Thi thấy mình chọn Quân thật đúng là thượng sách. Đàn ông không ưa quán xá sẽ là mẫu người chu toàn đối với gia đình. Thi cần gì hơn thế nữa cơ chứ.
 
[Image]
Bây giờ thì Thi phát ngốt với thời gian biểu cơm nhà dày đặc của Quân. Nhiều hôm thấy Quân báo ăn liên hoan ở cơ quan rồi, Thi đang tự thưởng cho mình một bữa nằm khểnh xem ti vi thì nhận được tin nhắn: "Nấu cơm nhé, anh đói!". Eo ơi! Liên hoan thể nào chả có sơn hào hải vị, thế mà vẫn không bỏ được một bữa cơm nhà. Trước cứ tưởng Quân từ chối đi học 2 năm ở nước ngoài là vì yêu vợ. Giờ thì Thi nghi ngờ lắm. Có thể vì sợ không ăn nổi bánh mỳ xúc xích Tây, chứ chẳng phải vì Thi đâu.
 
Bố mẹ Thi tròn mắt lên khi thấy Thi phàn nàn chuyện chồng chỉ mê cơm nhà. "Thế là phúc ba đời nhà mình rồi, còn mong ước gì nữa hả con? Về mặt kinh tế, rõ là đỡ tốn kém rồi nhé! Về mặt tình cảm thì khỏi phải lo chuyện chồng bồ bịch. Sáng, trưa, tối đều có nhau, nhất con rồi còn gì!". Không tìm được sự đồng cảm nơi bố mẹ, Thi đi trút tâm sự với bạn. Những người cùng trang lứa có khác, họ hiểu ngay nỗi ấm ức chính đáng của Thi. Có chồng mà sáng ăn phở, trưa ăn cơm hàng, tối ăn lạc rang ngoài quán bia thì sớm muộn cũng đến ngày tan cửa nát nhà. Nhưng thủy chung với cơm nhà như chồng Thi thì cũng chẳng phải là mơ ước của các cô gái trẻ. 
 
Một ngày có 24 giờ. Mất 8 giờ để ngủ rồi. 8 giờ nữa cống hiến cho cơ quan. 8 giờ còn lại, các bà vợ làm được khối việc cho bản thân mình. Nếu cống hiến nốt 6 tiếng cho chồng, con rồi, nhiều người vẫn tranh thủ được 2 tiếng nghỉ trưa để đi cà phê, spa, tẩm quất, nhảy đầm... Riêng Thi, 8 tiếng còn lại, cô dành hết vào các bữa cơm. Sáng dậy sớm, trưa về sớm, chiều về sớm. Để chuẩn bị những bữa cơm hoàn hảo. Trông bên ngoài cũng nhàn nhã như ai. Lại được khen là hơn người vì giỏi giữ hòa khí gia đình. Thực ra, trong đầu Thi như bốc hỏa. Thi ngạt thở vì nỗi lo đổi món, nỗi lo cơm nhão, canh mặn. Chẳng lẽ lại giận chồng vì tội thèm cơm nhà! Thi giận mình vậy. 
 
Thực ra thời tiền hôn nhân, Quân cũng muốn ăn cơm trưa ở cơ quan, cho đỡ mất thời gian. Nhưng Thi không chịu. Thi bảo thế thì thà đừng kết hôn cho xong. Lấy vợ rồi còn phải lúc cúc đi ăn cơm bụi, còn gì là ý nghĩa gia đình. Thực ra, Thi nghe mọi người đồn, những bữa cơm trưa ở cơ quan làm cho các ông chồng dễ sa ngã với các nữ đồng nghiệp lắm. Thi ra tối hậu thư: xa mấy cũng phải về ăn cơm với vợ. Đến lúc Quân sợ cơm hàng cháo chợ thì lại là khi Thi nhận ra mình dại dột. Yêu chồng là một chuyện, nhưng tự trói nhau bằng ngày ba bữa cơm, thành ra mệt mỏi và nhàm chán. Vợ chồng người ta mỗi ngày nhìn thấy nhau một lần vào buổi tối là đủ rồi. Để còn có phút chờ đợi, nhớ mong. Thi chẳng còn cơ hội để chờ đợi chồng nữa. Chỉ còn những câu hỏi cứ lặp đi lặp lại, khiến đồng nghiệp phát chán lên: Trưa nay ăn gì bây giờ? Chiều nay ăn gì bây giờ? Sáng mai ăn gì bây giờ?
 
Bạn Thi nghe thủng câu chuyện, cười phá lên: "Có khó gì đâu. Mày ra thiết quân luật được thì mày cũng có thể thay đổi mà. Cứ trói nhau bằng ba bữa cơm, không khéo rồi mày thành cái máy đi chợ, còn ông Quân thành cái máy nghiền thức ăn. Hãy thử làm mới không khí gia đình đi, khi còn có cơ hội. Chẳng hạn, ngay ngày mai, mày hãy ngủ nướng một tí, và giao hẹn với chồng: Cho em ngủ 15 phút nữa thôi, rồi mình đi ăn phở. Mày mà không rủ ông ấy đi ăn phở, có khi ông ấy ăn lén một mình lúc nào không biết đấy". Thi giật mình. ừ, biết đâu đấy, có khi cả Thi và Quân đang biến thành những cỗ máy trong khung cảnh êm ấm vợ chồng.
 
Theo ĐSPL

Quang Cao 580x100

Chồng ơi hãy già giúp em!

0 nhận xét
Lời đề nghị có vẻ trái khoáy này là nỗi lòng của rất nhiều người vợ hiện nay. Bởi theo nhiều chị em, sự so le vẻ ngoài này không chỉ là nguy cơ đổ vỡ hạnh phúc, mà còn là một phần nguyên cớ của việc cơm canh không ngọt trong nhiều gia đình.

[Image]
Đúng là tôi đang lo, cái nỗi lo chẳng giống ai cả, “lo chồng trẻ hơn so với mình”. Chồng trẻ thì phải tự hào chứ, vâng, rất hãnh diện nữa là, nhưng lo cứ phải lo thôi. Tôi lo làm sao để chồng mình... già đi chút nữa, để vừa tầm... tuổi xuân đang bay xa của tôi!
Chồng tôi có lò xo tuổi trẻ đàn hồi
Khi kết hôn ai nhìn vào cũng thấy chúng tôi là cặp đẹp đôi, tôi kém anh những năm tuổi cơ mà. Thế mà bây giờ... chẳng hiểu vì sao tôi thấy mình già đi trông thấy. Hay bởi tạng người của tôi lão hóa trước thời gian, còn anh lại như có lò xo đàn hồi... vẫn nét mặt trẻ trung, dáng vóc thanh tân như ngày nào. Tôi sắp thành bà già bên cạnh anh mất rồi.
Tôi nhận ra điều này khi nhìn thấy ánh mắt “là lạ” của những người xung quanh mỗi khi hai vợ chồng nắm tay nhau thân mật nơi đám đông. Không khéo chừng mười năm nữa, tôi lại mắc vào cái cảnh trớ trêu mà dì tôi đã mắc: bạn của con cháu đến nhà thấy dì liền khoanh tay “Con chào bà ạ!”, nhưng gặp dượng tôi thì lại “Cháu chào chú ạ!”, nó lại tưởng lầm dì tôi là cụ thân sinh ra... chồng bà ấy! Chết điếng cả người!
Nếu cứ đà lão hóa vùn vụt như thế này, vài năm nữa đi với chồng chắc người ta cứ tưởng anh là hoàng tử sơn ca bị mụ phù thủy quạ già là tôi đây bắt cóc thì chết dở!
Ngày trước tôi tự hào về vẻ thư sinh của anh bao nhiêu thì giờ tôi lại thấy bất an về nó bấy nhiêu. Sau chừng ấy thời gian, sau bao nhiêu thăng trầm cả hai vợ chồng cùng gánh vác, anh vẫn như xưa, nét mặt chẳng hề thay đổi. Đã thế lại được vợ chăm sóc đầy đủ từ nội thất tới ngoại thất, công việc thì ngày càng thăng tiến nên anh cứ thế mà trẻ ra, trong khi tôi đã phải hát bài ca “mỗi mùa xuân sang là ta già thêm một tuổi...”.
Tôi hụt hơi khi chạy theo chồng
Nhiều khi tôi nghĩ có phải vì mình là phụ nữ, gánh nhiều trọng trách từ sinh nở, làm mẹ, làm vợ rồi làm dâu... nên mình sớm thành... chong chóng già. Còn anh không qua các “cửa” đó nên cứ thế phơi phới tuổi xuân.
Tôi thấy chồng không chỉ trẻ với vẻ bề ngoài, mà anh trẻ cả trong tâm hồn lẫn phong cách. Lúc nào anh cũng vui vẻ, cũng cười, còn tôi bây giờ chuyện gì cũng phải chạy hụt hơi theo anh mới mong kịp...
Chồng tôi chưa để ý lắm tới vẻ thư sinh của mình giờ đây đang trở thành một bất lợi, nỗi lo cho vợ. Anh chưa để ý tới sự chênh lệch ngoại hình giữa tôi và anh khi chúng tôi đi cạnh nhau... Nhưng rồi sẽ tới ngày anh nhận ra điều đó, anh sẽ so sánh tôi với người phụ nữ khác, rồi sẽ... Tôi không dám nghĩ tới nữa!
Làm sao để chồng mau già?
Bây giờ, để đối phó với đà lên lão, để mấp mé xứng đôi vừa lứa với anh, tôi toàn xài đồ giả. Tóc bạc, đè nhuộm; răng thưa, trồng răng giả; bụng xộc xệch, mặc quần bó bụng; vòng 1, vòng 3 xuống cấp thê thảm, lại phải dùng một số “đạo cụ” đặc biệt che giấu, gói ghém... Nhưng mà chân chim đuôi mắt, ngang mày, da sạm chẳng lẽ lại đi phẫu thuật thẩm mỹ? Và còn nữa, kiếm đâu ra cái hơ hớ sắc xuân trong ánh mắt của mười năm về trước?
Chỉ một thời gian nữa, khi “cái tuổi nó đuổi cái xuân”, khi mà những ham muốn đời người trong tôi giảm sút, khi những rắc rối sinh học của người phụ nữ tuổi về chiều bắt đầu... thì anh lại đang trong giai đoạn chín nhất của cuộc đời một người đàn ông. Làm sao tôi có thể tự tin cùng anh trên chặng đường tiếp theo được?
Tôi lo lắm, đến mất ngủ, dẫu biết anh vẫn còn yêu chiều vợ lắm. Là phụ nữ, chắc hẳn nhiều chị cũng có chung tâm trạng như tôi. Tôi mong được chia sẻ cùng mọi người để có thể tự tin bên anh mà chẳng phải lo lắng về sự trẻ của chồng.

XUÂN TỨ PHƯƠNG
Tuổi Trẻ

Quang Cao 580x100

Chồng ơi! Em đã ngoại tình!

0 nhận xét
Tôi biết mình đang hành động sai, biết mình đang làm những điều có lỗi với chồng, trái với lương tâm, đạo đức của người vợ… Nhưng, tôi không thể nào cưỡng lại được sự cám dỗ từ người đàn ông từng trải đó...

Tôi là một người phụ nữ may mắn vì có được môt người chồng hết mực yêu thương mình! Mặc dù khi đến với anh ,tôi không còn trinh trắng, thế nhưng, anh không một lần nhắc đến điều đó trước mặt tôi. Trái lại, anh hết lòng yêu thương và chăm sóc tôi! Dù anh lớn hơn tôi gần mười tuổi nhưng trông anh vẫn rất trẻ và rất tâm lý, luôn chiều chuộng vợ và sẵn sàng chở tôi đi những nơi nào tôi muốn.
Tôi luôn nghĩ rằng cả đời này sẽ không có một người đàn ông nào tốt và yêu tôi như anh và sẽ không ai có thể chen chân vào cuộc sống của vợ chồng tôi. Thế nhưng, một chuyện “động trời” xảy ra mà chính bản thân tôi cũng không bao giờ ngờ đến.
Mặc dù đã có gia đình nhưng xung quanh tôi không ít những vệ tinh đeo đuổi. Nhưng trong trái tim tôi, tuyệt đối không có ai có thể sánh bằng chồng của mình được.
Trong những người theo đuổi tôi có một anh chàng nhìn bề ngoài thì rất bình thường nhưng lại là một tay ăn chơi sành sỏi có tiếng. Ban đầu tôi cũng chẳng bân tâm đến người đàn ông đó, nhưng do môi trường công việc nên ngày nào tôi cũng tiếp xúc với anh và thỉnh thoảng buông những câu đùa bỡn cợt. Rồi sau đó, chúng tôi đã bắt đầu có những cuộc hẹn hò lén lút sau giờ làm việc.
Chồng ơi! Em đã ngoại tình!, Tình yêu - Giới tính, Bạn trẻ - Cuộc sống,
Tôi và người đàn ông ấy đã có những cuộc hẹn hò lén lút sau giờ làm việc.
Tôi biết mình đang hành động sai, biết mình đang làm những điều có lỗi với chồng, trái với lương tâm, đạo đức của người vợ… Nhưng, tôi không thể nào cưỡng lại được sự cám dỗ từ người đàn ông từng trải đó. Và, điều gì đến cũng sẽ đến… tôi đã ngã vào vòng tay của người đàn ông khác mà không phải là chồng mình!
Chồng tôi vẫn không hề hay biết người vợ anh hết mực yêu thương đã làm những điều tội lỗi, xấu xa đối với mình. Kể từ ngày ấy, chẳng đêm nào tôi được ngon giấc và trong tôi luôn có một cảm giác mặc cảm, tôi lỗi…
Tôi chẳng bao giờ dám nhìn thẳng vào mặt chồng mình. Nhiều lúc tôi chỉ muốn quên đi điều tội lỗi đó để hết lòng chuộc lấy những tội lỗi mà mình đã gây nên. Nhiều đêm, tôi lặng lẽ khóc vì cảm thấy ân hận với những hành động xấu xa ấy…
Bây giờ trong tôi đang mang trong bụng cốt nhục của chồng mình. Tôi lại cảm thấy xấu hổ với đứa con vô cùng! Nếu như nó biết được rằng có một người mẹ tội lỗi, xấu xa như thế nó sẽ nghĩ gì? Đã nhiều lần, tôi muốn nói hết tất cả mọi chuyện cho anh, mặc cho anh xử lý… nhưng tôi không đủ can đảm để đối diện với sự thật, không muốn đánh đổ hạnh phúc mà mình đang có bấy lâu nay!
Bây giờ, tôi phải làm sao để lương tâm mình được thanh thản? Thực sự, tôi không thể thoát khỏi sự ám ảnh tội lỗi này!
Chồng ơi! Em đã ngoại tình!, Tình yêu - Giới tính, Bạn trẻ - Cuộc sống,

Quang Cao 580x100

Chồng ơi, em đã không còn trinh trắng...

1 nhận xét
Đêm tân hôn ngọt ngào, anh đã ôm tôi vào lòng mà thủ thỉ: Vợ yêu, anh tự hào về em. Những nụ hôn nồng nàn của anh, những cử chỉ yêu thương của anh càng làm tôi thấy mình tồi tệ… nước mắt tôi trào ra. Tôi đâu còn trinh trắng như anh tưởng?
                                                                                 
Có những điều mà không phải ai cũng dũng cảm tỏ lòng mình. Tôi vẫn biết, có những chuyện phải dằn lòng để ngủ yên. Giá như tôi đã dũng cảm nói ra từ ngày đầu thì giờ đây tôi đã không phải day dứt với lòng mình như thế!

Chúng tôi yêu nhau ngay từ buổi đầu gặp gỡ. Anh là người đàn ông trầm tính, và rất quan tâm tới tôi. Tôi biết mình đã tìm thấy một nửa của đời mình. Những tháng ngày bên nhau, tôi hiểu anh nhiều hơn.

Anh là người coi trọng giá trị của gia đình và coi trọng trinh tiết. Chúng tôi yêu nhau hơn một năm nhưng anh luôn cố gắng giữ cho tôi, anh không bao giờ vượt quá giới hạn. Tôi sợ mất anh và mất đi mái ấm hạnh phúc sắp có trong tầm tay vì thế tôi đã giấu anh một điều...

Nguồn: giadinh24h.com
Nguồn: giadinh24h.com
Cách đây khoảng 6 năm, khi tôi bắt đầu bước sang tuổi chập chững biết yêu. Mối tình đầu đến với tôi thật bất ngờ. Tôi bị hỏng xe khi đi từ trường về nhà. Và anh ta xuất hiện, giúp tôi sửa xe. Tôi mời anh ta đi uống nước để cảm ơn. Sau lần ấy, tôi nhận lời đi chơi cùng anh. Trái tim của cô gái mới lớn đập loạn nhịp. Tôi lao vào tình yêu với anh như một con thiêu thân. Tôi thường xuyên nói dối gia đình để đi chơi với anh tới khuya mới về.

Tôi yêu anh, cả ngày tôi chỉ nghĩ về anh, tôi không tập trung cho việc học được, chỉ mong đến giờ hẹn để gặp anh ta. Và cái gì đến cũng đến, tôi đã trao đời con gái của mình cho anh. Sau lần ấy, anh ta lặn mất tăm. Tôi gọi điện cho anh ta bao lần đều không liên lạc được. Tôi đau khổ khóc suốt cả tuần liền. Trước mặt bố mẹ tôi vẫn tươi cười nhưng lúc nào ở một mình là nước mắt tôi lại tuôn rơi. Tôi đã sống trong đau khổ, dằn vặt mình suốt năm năm trời. Tôi lao vào việc học, và luôn cảnh giác với tất cả những người đàn ông đến với tôi.

Khi tôi có công việc ổn định, gặp anh rồi yêu anh, nhưng chuyện quá khứ trước đây luôn dày vò tôi trong mỗi giấc ngủ. Tôi quyết định bí mật đi vào TP Hồ Chí Minh để làm phẫu thuật vá màng trinh. Tất cả mọi chuyện của cuộc đời tôi, chỉ duy nhất bạn thân của tôi biết. Cuộc phẫu thuật thành công và tôi nhận lời cầu hôn của anh.

Đêm tân hôn ngọt ngào, anh đã ôm tôi vào lòng mà thủ thỉ: Vợ yêu, anh tự hào về em. Những nụ hôn nồng nàn của anh, những cử chỉ yêu thương của anh càng làm tôi thấy mình tồi tệ. Tôi lặng lẽ đón nhận tình cảm của anh để rồi khi anh chìm vào giấc ngủ, nước mắt tôi trào ra. Mỗi ngày anh đều về nhà phụ giúp tôi việc gia đình, anh rất tâm lý với tôi. Mỗi lần đi liên hoan hay gặp gỡ đối tác làm ăn, anh đều đưa tôi đi cùng. Khuôn mặt anh rạng ngời khi gới thiệu tôi cùng bạn bè. Tôi cũng vui lây theo niềm tự hào của anh.

Trong một lần tôi cùng anh tham dự một buổi liên hoan, tôi đã gặp lại người đàn ông đã lừa gạt tôi. Anh ta tới chào vợ chồng tôi và nhìn tôi chăm chú... Quá khứ trước đây tràn về trước mắt tôi, chồng tôi thấy mặt tôi tái đi, anh sợ tôi bị cảm nên đưa tôi ra về. Từ hôm đó, tôi lo lắng bất an, tôi sợ chồng tôi biết tôi đã dối anh. Sợ một ngày kia còn gặp lại người đàn ông kia… liệu chuyện này có giấu mãi được không?

Tôi yêu anh và tôi cũng biết anh yêu tôi, nhưng nếu tôi nói ra thì tôi sợ mất anh. Chồng ơi! Anh có hiểu cho em không? Bây giờ tôi phải làm gì đây, nếu tôi giữ trong lòng, liệu bí mật kia có ngủ yên không khi anh ta đã xuất hiện. Còn nếu nói ra, liệu anh có rộng lòng với tôi?

Thanh Hồng
vietnamnet

Quang Cao 580x100

Chồng ơi, em muốn khóc...

0 nhận xét
Đêm qua, sau mấy lần gọi điện hai mẹ con em đã đi đón anh. Đúng như những gì em lo lắng, anh lại uống và tung hô hết mình, ở tận bên ngoài quán em và con còn nghe rõ tiếng anh cười, anh nói và anh uống.
Đến tận lúc này ngồi nghĩ lại em vẫn thấy buồn, vẫn thấy muốn khóc... Đêm qua, sau mấy lần gọi điện hai mẹ con em đã đi đón anh. Đúng như những gì em lo lắng, anh lại uống và tung hô hết mình, ở tận bên ngoài quán em và con còn nghe rõ tiếng anh cười, anh nói và anh uống. Em đã định quay về và muốn ra sao thì ra nhưng rồi nhìn thấy cái điệu bộ của chồng em biết là anh say. Anh đi không nổi để về nhà, cứ ngả ngớn trên xe làm mấy em suýt ngã, lại còn lảm nhảm: “Vợ yêu, vợ có biết anh yêu vợ nhiều lắm không, vợ có biết anh tự hào về vợ lắm không”.

Những câu anh nói làm em trực trào nước mắt, nhưng đó không phải là những giọt nước mắt hạnh phúc giống như mỗi khi vợ chồng mình cãi cọ nhau rồi anh ôm em vào lòng. Nó giống như những giọt nước mắt giống một hôm anh cho em đi xem anh đánh tennít và em vô tình được nói chuyện về một người bạn. Vâng đúng chỉ là một người bạn thôi, không có gì để khi hôm ấy em lại muốn khóc đến thế. Khóc vì những ngày đã qua, những gì đã qua, khóc vì tiếc nuối, hay khóc vì ngày hôm nay...
Em không biết chồng ạ, em cũng đã dằn vặt rằng: Em đã và vẫn yêu anh như em đã từng lựa chọn. Thậm chí còn thương anh nhiều hơn thời chúng mình yêu nhau. Vậy thì tại sao em lại có cảm giác hụt hẫng chông chênh như thế này. Cũng như lúc này đây, khi em ngồi viết những dòng này, vẫn muốn khóc và buồn vì vẫn một ý nghĩ: Nếu không lấy em anh có khác không, nếu là một người phụ nữ khác em họ có khiến anh sống có trách nhiệm hơn với bản thân mình. Em không mong hơn anh có trách nhiệm với vợ con vì em biết anh yêu vợ thương con nhiều lắm, nhưng như thế không có nghĩa là anh được sống vô trách nhiệm với bản thân mình, với tật bệnh của mình...Với một cách sống như thế anh còn làm khổ em nhiều hơn. Dù em biết mình có khổ đến mấy, có suy nghĩ và mong muốn, thậm chí có cương quyết như thế nào cũng không làm anh khác được. Em đã quyết định nhiều lần sẽ để anh tự điều chỉnh và mình sẽ không tham gia vào cuộc sống của anh - những cuộc nhậu nhẹt bất tận của anh. Nhưng anh có biết không, chính vì cái ý nghĩ ấy dù chưa thực hiện được bao lâu lại đẩy lòng em vào sự khốn khổ khác như tối qua và như tối hôm nào em chán chường thả cho ý nghĩ chảy trôi vô định để rồi lại thấy: Tại sao cuộc sống lại phải phiền phức như thế, trong khi em chỉ mong một sự bình yên cho mình. Tại sao và biết bao câu hỏi tại sao đặt ra mà em chẳng thể tìm một sự giải đáp và em chỉ thấy lòng muốn khóc nhiều hơn...

Em thương con trai nhiều, hôm qua anh say như thế có biết con trai đi lấy cơm cho anh không? Khi anh vừa bước chân vào nhà con đã bảo em: “Mẹ lấy cơm cho ba D ăn đi mẹ”. Em bảo: “Ba đi ăn sinh nhật rồi chắc không ăn đâu con ạ!”. Thực ra là em chán chẳng buồn gì nữa. Khi đang ngồi viết thì em thấy con đã bưng một bát cơm vào đưa cho anh và bảo: Ba ăn cơm đi ba. Con còn bảo: Ba ra chan canh đi ba. Rồi một lúc lại giục: Ba ăn thịt gà đi ba, ba ăn khéo hóc ba nhe! Nhìn dáng điệu của con, những lời con nói mà em trào nước mắt. Khi anh lại gần vợ chắc định bày tỏ điều gì... thì con lại nhắc: Mẹ đang buồn đấy ba ạ, mẹ khóc đấy ba ạ!!!

Anh có biết không, khi ấy em lại thấy chẳng cần thiết phải khóc, không phải em đã hết buồn vì anh đâu mà chỉ vì con trai em thôi, em không muốn con có tí tuổi đã phải bận tâm về cuộc sống của ba mẹ nó
Kiều Anh Vũ
vietbao.vn

Quang Cao 580x100

Chồng ơi, em sẽ tìm một người tình!

0 nhận xét
Mơ ước thầm kín của nhiều người phụ nữ muốn được “bình đẳng” như đàn ông được nhà văn Võ Thị Hảo thể hiện qua một bức thư viết thuê. Nhà văn Võ Thị Hảo tiết lộ, phí trả cho bức thư là một lọ kẹo sô-cô-la. Mà dịch vụ này đang rất rộn ràng…
Chồng của em ơi,

Anh nói rằng 8/3 là ngày mà mọi “giống cái” đều được tôn vinh. Nếu đi mua cua, mà thấy cua nữ thì cũng thả ra. Chúa, Trời, Phật, thánh Ala, và kể cả thần cây đa, cây gạo, cây đề, cây bồ hòn cũng đều ban phúc lành cho đám đàn bà.

Vậy thì em nhân ngày ấy mà gửi thư này cho anh, để thổ lộ cùng anh một điều em vẫn chôn giấu trong lòng lâu nay. Em đã định giữ kín cho riêng mình. Sống để dạ chết mang đi. Nhưng anh biết không, khi ta chôn giấu một điều bí mật, thì đồng thời cũng như mang một mầm bệnh. Chưa kể là những ý nghĩ của em cứ lăm le chực biến thành chương trình hành động. Anh vẫn nói tư tưởng đi trước một bước, là kim chỉ nam cho hành động.
 
Hãy nghe em này anh. Trước khi đặt bức thư này lên bàn anh, em đã chuẩn bị khá kỹ lưỡng. Tất cả những vật thể có thể bay được trong căn phòng của anh, em đều đã di dời chúng xa anh. Mà anh đừng tạo thêm ra vật thể bay nào, vì anh là một tấm gương lớn đối với em.

Người ta nói “gần đèn thì rạng”. Em gần anh lâu ngày, nên nhất cử nhất động em đều có học ở anh. Hãy nghe em nói anh nhé. Vì em cần thổ lộ cùng anh, để có thể kiêu hãnh rằng em là một người vợ trung thực. Ta đã thề ngày yêu nhau là trung thực và cùng nhau đi đến hết cuộc đời. Chỉ có cái chết mới chia lìa chúng ta mà.
 
[Image]
“Em không thể bỏ anh được vì chúng ta có hai con. Nhà ta đẹp, chia đôi cũng phí. Vả lại hình như em vẫn yêu anh


Anh ơi, tạm thời, em có mười điều để kể cùng anh:

1. Em đã từng lên giường với ba người đàn ông khác trước khi gặp anh rồi ta cưới nhau.

2. Trong khi ân ái cùng anh, em vẫn ngoại tình trong tâm tưởng. Em nghĩ đến một “hoàng tử cưỡi ngựa trắng”.
Anh thấy em nồng nàn. Anh gọi em là người đàn bà nóng bỏng và quyến rũ nhất trên đời. Vâng. Em rất vui khi anh gọi em như thế. Nhưng để nóng bỏng và dâng hiến cho anh được trọn vẹn, em luôn mơ về “hoàng tử cưỡi ngựa trắng” - một người đàn ông đến từ đường chân trời, ga lăng, hào phóng, đẹp đẽ, sẵn sàng nhảy vào lửa vì em.
Em có quyền mơ không nhỉ?

3. Em đã có lúc sợ hãi mùi vị trong miệng anh, khi anh trở về nồng nặc hơi men và mùi son phấn của ai đó.
4. Em đã đôi lúc nghĩ rằng giá như mình không lấy chồng có phải hay hơn không. Thế mà cuối cùng, em vẫn ở với anh.
5. Em đã từng nghĩ: lão này thật “kẹo” khi anh cáu bẳn vì chiếc áo em mua hoặc anh không đưa tiền lương cho em.
6. Em đã từng nghĩ: ta sẽ bỏ đi, vì anh ấy khoác lác quá và trên đời với anh ấy chỉ có bóng đá mà thôi. Ôi ta là một công chúa. Ta đã cưới một anh chàng trí thức, chứ không phải một anh chàng có ước mơ chật hẹp đơn giản đến như thế này.
7. Em thấy anh nhiều lần đi vào quán bia ôm, karaoke ôm vân vân và những chỗ có thể thoải mái ôm. Em nhiều lần biết rằng anh và đám bạn anh nói thác rằng đi công tác ở Đồ sơn và Quất Lâm và nhiều nơi khác. Thực ra đó chỉ là cái cớ. Thực ra đó là những hành trình đi vào “lầu xanh”. Đi tập thể. Trong đó các anh cổ vũ nhau và đó là đề tài sôi nổi bất tận của các anh sau đề tài bóng đá. Về việc này, em có thể bắt chước bọ Quảng Bình mà nói: “Bọ biết mà bọ cứ mần thinh”.
8. Em cũng biết rằng hễ anh đi công tác ra khỏi nhà là tại các khách sạn nhà nghỉ đều có dịch vụ ôm ấp qua đêm. Các anh gọi đó là đi “vệ sinh”, như ăn một miếng bánh, uống một cốc nước. Anh nhìn đám phụ nữ ngày nay qua cái nhìn như thế. Khinh thường ra mặt. Anh đã “bo” cho em - vợ anh - 50 ngàn đồng, trong một cơn ngà ngà say vì anh tưởng em là cave.
9. Em không thể bỏ anh được vì chúng ta có hai con. Nhà ta đẹp, cắt đôi cũng phí. Vả lại hình như em vẫn yêu anh, mặc dù trong lòng em, anh “mười phần xuân đã gầy năm sáu phần”.
10. Em cũng không thể bỏ anh được vì em nhìn ra ngoài kia, bạn anh cũng thế cả. Đến em trai và chú bác của anh, của em cũng thế. Vậy bỏ anh em biết lấy ai bây giờ. Lấy đâu ra đôi vai sạch cho em gối mái đầu tội nghiệp đây?
Vì thế, anh yêu ơi, em phải có giải pháp để khỏi bùng nổ làm tan cửa nát nhà. Nhiều khi em cũng muốn biến mọi đồ đạc trong nhà chúng ta, và cả em nữa, thành vật thể bay.
Một chương trình hành động mạnh mẽ trong lòng đang thôi thúc em:

- Em sẽ tìm kiếm một số người tình. Trước mắt là một. Người dễ thương, ga lăng, dịu dàng với em. Sẵn có ngay tại công sở. Dễ lắm. Trưa chúng em làm việc xong, rủ nhau vào nhà nghỉ, cùng ăn trưa trên giường, sau khi đã có những lời lãng mạn. Vợ anh ta đẹp. Em cũng đẹp chứ bộ. Thì vợ anh ta gánh những sự khó chịu và vấn đề cơm áo khi anh ta về nhà. Em chỉ hưởng thụ lúc anh ta dễ thương mà thôi. Anh vẫn làm thế. Thiên hạ vẫn làm thế lâu nay mà.

- Thỉnh thoảng em sẽ đi công tác xa. Gần thì phía Bắc. Xa hơn thì phía Nam. Biên cương hải đảo đều tốt. Xa nữa thì Trung Quốc rồi Tây rồi Nhật. Khung cảnh lạ mà có người tình mới, có thể gặp bất cứ lúc nào, thì đấy mới gọi là biết đón nhận những quà tặng bất ngờ từ cuộc sống. Không nếm trải, hoá ra chết đi chẳng bằng con trâu cứ tha thẩn bên ba tấc ruộng, cả đời chẳng biết hút một điếu thuốc lào hay sao?!
- Em còn khá nhiều giải pháp để tự cứu đời mình và cuộc hôn nhân của chúng ta. Em có thể lén lút. Nhưng suy cho cùng, kẻ giấu giếm là kẻ vừa khổ vừa hèn. Cuối cùng cũng sẽ lộ ra. Cũng như anh ấy, anh cứ tưởng anh giỏi về nghệ thuật “giương đông kích tây” lắm nhưng rốt cuộc anh làm gì thì em không muốn cũng phải biết. Thà em cứ nói trước rồi đàng hoàng làm còn hơn.

Em cam kết rằng cuộc hôn nhân của chúng ta là bền vững. Vì giờ đây chúng ta sống bằng nghĩa vụ và vì con cái. Dại gì tốn tiền đám cưới lại tốn tiền cho án phí ly hôn.

Vả lại, dù thế nào em vẫn yêu anh.

Trả lời em đi anh. Nhân ngày 8/3. Và ơn Chúa và Phật và thánh A la, thần cây đa ma cây gạo cú cáo cây đề, mong rằng vì cái Ngày Đàn bà này mà anh công bằng với em, ủng hộ em đây.

Yêu anh, người đàn ông mà em không bao giờ rời bỏ.
Võ Thị Hảo
Theo Bee
Theo afamily.vn

Quang Cao 580x100

Thứ Ba, 1 tháng 6, 2010

Chồng ơi, đừng "soi" em nữa!

0 nhận xét
Khắt khe đến từng chi tiết
Cường là một nhân viên kế toán trong một công ty nhà nước, vợ anh – Thanh làm cho một công ty chứng khoán. Khi yêu nhau Cường luôn để ý đến việc người yêu mình mặc gì khi đi ra đường, đặc biệt anh không thích Thanh mặc váy hoặc quần jean đi chơi vì theo anh đó là ăn mặc nhố nhăng. Lúc đó vì yêu nhau cho nên cô nghĩ rằng sẽ thay đổi được anh. Nào ngờ khi lấy nhau về Cường không những không thay đổi mà thậm chí còn khắt khe hơn đối với vợ mình. Anh bắt cô đính khuy bấm vào áo sơ mi để tránh hở hang khi đi ra đường, thậm chí anh còn bắt vợ không được xõa tóc khi đi với người đàn ông khác, ra ngoài không được mặc quần trắng hay mặc váy.
Hoặc như Nam vốn là một viên chức bình thường nhưng anh luôn để ý vợ ăn  như thế nào trước họ hàng nhà mình. Mỗi lần Vân (vợ Nam) về quê nhà Nam là anh bắt cô phải búi tóc cho thật già, ăn mặc như các cô ở quê mà theo anh để “cho họ hàng đỡ thấy xa cách”. Vân là người thành phố lại làm trong công ty nước ngoài nên cách ăn mặc của Vân khá hiện đại và đối với Nam như vậy là không thích hợp để gặp gỡ mọi người ở quê anh, và anh cho rằng đó là vì “tốt cho Vân cả thôi”.
 
[Image]
 
Từ khắt khe đến soi mói
Nếu như những anh chồng khắt khe để rồi giúp vợ sửa chữa đã đành nhưng lại có những chàng chỉ vì ích kỷ bản thân mà khắt khe rồi cấm đoán khiến các bà vợ mệt mỏi.
Vũ vì suốt ngày bị chồng soi mói chuyện quần áo mà cô trở nên hay cáu gắt với chồng. Ban đầu cô còn nghe lời anh, sau này thấy những yêu cầu của anh vô lý nên cô bực tức, chuyện vợ chồng đang hạnh phúc chỉ vì thói soi mói và bắt bẻ của chồng khiến Vũ như bị giam cầm trong chính căn nhà của mình để rồi vợ chồng suốt ngày chỉ cãi nhau về chuyện ăn mặc.
Một số chị em khác vì không chịu nổi áp lực từ việc khắt khe của chồng mà đâm ra chán chồng, họ dễ dàng tìm đến những nơi khiến họ thấy thoải mái hơn, đây chính là một phần gây ra việc ngoại tình nơi công sở nhiều hơn.
Khi yêu nhau và lập gia đình, việc khắt khe với một nửa cũng là điều tốt vì sẽ giúp nhau nhận ra cái chưa đúng để sửa chữa, nhưng nếu vì ích kỷ mà làm vậy sẽ dễ gây ra bất hòa trong hôn nhân.
Phụ nữ thì nên làm đẹp cho mình, điều đó cũng chính là làm đẹp cho chồng. Nhưng các chị, các mẹ cũng chớ ăn mặc phản cảm đến mức chướng mắt chồng, ngứa mắt thiên hạ. Vì gợi cảm không nhất thiết là phải phô ra tất cả. 
 
Theo aFamily

Quang Cao 580x100
 

Copyright 2008 All Rights Reserved Revolution Two Church theme by Tung Shady