Chủ Nhật, 24 tháng 10, 2010

Chồng ơi, hãy là anh của ngày xưa!

0 nhận xét
Em đứng trông theo nước mắt lưng tròng, thấy mình bất lực, chơi vơi, hụt hẫng…
Nhớ lần đầu tiên vợ chồng mình cãi nhau, đó là hơn 10 năm về trước. Em vừa kể tội, vừa hờn dỗi đấm liên hồi lên vai anh. Anh ôm em vào lòng thật chặt, hôn tới tấp lên mặt. Em phụng phịu úp mặt vào ngực anh, cơn giận được hóa giải rất ngọt ngào. Những lần giận nhau sau đó, nhìn khuôn mặt bừng bừng của em, anh trêu: “Vợ anh nhăn nhó xấu ghê chưa”, “Lại làm mặt lạnh nữa rồi, cười cái coi em”… Em không nhịn được, lại cười xòa đầu hàng. Anh cũng nhanh chóng nguôi cơn giận. Chỉ cần em vòng tay ôm anh từ phía sau, một nụ hôn nhẹ lên má, cơn giận của anh đã xẹp xuống như bóng xì hơi…
Khi con ra đời, công việc nhiều hơn, chi phí nhiều hơn, tần suất những lần cãi nhau của vợ chồng mình cũng tăng lên. Mỗi lần em giận, anh lại cùng con làm đủ trò để năn nỉ em. Nhìn hai cha con diễn trò, lòng em dịu lại, tội gì cũng xử cho trắng án. Khi em có lỗi, em cũng bắt chước anh bế con đến bên cạnh để con làm “đại sứ” hòa bình.
Cuộc sống có quá nhiều áp lực và lo toan. Hằng ngày, vợ chồng tất bật đi học thêm, đưa đón con, chợ búa, cơm nước, dọn dẹp… Những lần cãi nhau anh cũng chẳng còn hơi sức hòa giải. Sáng ra mạnh ai nấy đi, chiều mạnh ai nấy về. Con ngủ thì vợ chúi đầu vào sổ sách, chồng lo ôm máy tính.
Hơn 10 năm, anh và em đều không còn kiên nhẫn như xưa, không còn xem trọng cảm xúc của nhau như trước. Những lần cãi nhau sau đó, anh đóng sầm cửa bỏ đi, mặc cho nước mắt em rơi. Quá nửa đêm anh mới chịu về. Có khi cả tuần không ai thèm mở miệng chủ động làm hòa.
Gần đây, sau khi cãi nhau, anh lại đi qua đêm không về. Ngồi ngẫm lại, em giật mình hoảng hốt nhận ra khoảng cách giữa em và anh ngày càng xa. Hãy là anh ngày xưa, chọc cho em cười mỗi khi em hờn giận. Em cũng sẽ kiềm chế bản thân, lắng nghe và thấu hiểu.
Nguyễn Thùy Gương
Theo PNO
Quang Cao 580x100

Comments

0 comments to "Chồng ơi, hãy là anh của ngày xưa!"

Đăng nhận xét

 

Copyright 2008 All Rights Reserved Revolution Two Church theme by Tung Shady