Thứ Hai, 2 tháng 8, 2010

Vợ à, em làm anh thật ngại khi "muốn" em!

0 nhận xét
Mỗi khi anh động đến người thì chị gạt đi, lấy lý do mệt, buồn ngủ. Anh thuyết phục chị bằng những cử chỉ âu yếm, kiên nhẫn thì chị hét lên như nhìn thấy hủi.
[Image]
Minh ngồi trầm ngâm bên li café nghi ngút khói với điếu thuốc cháy dở và miên man nghĩ về cuộc sống vợ chồng của anh. Bao dấu chấm hỏi cứ quẩn trong đầu mà Minh không sao giải đáp được. Minh không biết nên cảm thông cho vợ hay nên nghi ngờ vợ bởi những thay đổi của Loan - vợ anh từ vài năm trở lại đây.
Minh và Loan cưới nhau đã 6 năm. Người ta vẫn thường nói 5 năm đầu tiên là thời kỳ thử thách khắc nghiệt nhất nên nếu vượt qua được thì cuộc hôn nhân sẽ trở nên bền vững. Vậy mà cuộc hôn nhân của anh lại đang ở giai đoạn bấp bênh hơn bao giờ hết.
Anh nhớ những năm đầu tiên mới cưới, vợ chồng anh thật hạnh phúc. Đi đâu, làm gì, chị luôn muốn được môi ấp má kề với anh. Ngồi đâu chị cũng muốn được ngồi cạnh anh, tay trong tay như cặp tình nhân mới yêu.
Cưới nhau mấy năm rồi mà mỗi lần anh chở chị đi đâu bằng xe máy, chị luôn vòng tay ôm chặt eo anh, áp đầu vào lưng anh làm anh thấy xốn xang, tự hào và hạnh phúc được làm bờ vai che chở cho vợ. Những giây phút hai vợ chồng nằm bên nhau xem vô tuyến, anh quàng tay ôm vợ vào lòng, còn chị dụi đầu vào ngực anh thì thầm “giờ ngủ mà không được gối tay anh là em không ngủ được”. Những lúc đó, anh lại đặt lên môi vợ những nụ hôn cháy bỏng và dần dần đưa chị vào thế giới của hai người.
 
[Image]
“Khi yêu mọi cái quá vẫn là chưa đủ”, đối với anh thật đúng thế. Không lúc nào anh thôi khao khát chị, còn chị luôn thách thức bản tính chinh phục của anh bằng những chiếc váy ngủ khêu gợi, bằng những cử chỉ mời gọi.
Cứ mỗi lần đi ngang qua chị là anh lại muốn được ôm, được chạm vào cơ thể nóng bỏng của chị. Và kết quả của những lần thỏa nhưng không bao giờ đủ ấy là một bé trai kháu khỉnh ra đời.
Anh vui mừng bao nhiêu với vai trò làm cha thì nỗi buồn lại le lói mỗi khi anh ngỏ ý muốn thực hiện thiên chức làm chồng với chị. Chị không còn nhiệt tình với anh như xưa và nếu có chỉ là hưởng ứng một cách miễn cưỡng. Rất hiếm khi chị chủ động cho chuyện ấy, chị trở nên lười nhác chăm chút anh và anh có cảm giác mình đang ôm ấp một khúc gỗ vậy.
Anh hoang mang và tìm kiếm kinh nghiệm của những người đi trước, rồi thở phào nhẹ nhõm khi biết rằng đó chỉ là giai đoạn tạm thời của phụ nữ sau khi sinh nở. Anh kiên nhẫn chờ đợi giây phút chị trở lại là chính mình, là người vợ anh luôn khao khát “chiếm đoạt” thuở nào. Nhưng hi vọng đó của anh ngày một xa vời.
Đã 2 năm, rồi 3, 4 năm trôi qua, chị ngày càng không còn là chị khi vai trò làm mẹ, làm vợ và làm sếp đã chiếm hết quỹ thời gian của chị. Chị vẫn chăm chút con, chăm sóc gia đình chu đáo nhưng mỗi khi anh động đến người chị thì chị gạt đi, lấy lý do mệt và buồn ngủ. Anh thuyết phục chị bằng những cử chỉ âu yếm, kiên nhẫn thì chị hét lên như nhìn thấy hủi vậy.
Nhiều lần bị từ chối nên anh cảm thấy thật ngại mỗi khi muốn chị, hoặc nếu muốn được việc của mình anh cũng phải “xin xỏ” chị gãy lưỡi. Thậm chí, chị còn tìm cách đẩy con trai vào giữa nằm để được yên thân hoặc cố tình đi ngủ trước để khỏi bị quấy rầy. Giờ thì họa hoằn lắm vợ chồng anh mới có được giây phút “gần gũi” nhau nhưng chẳng tày gang bởi chị luôn thúc giục anh nên “rút binh” sớm.
Mỗi lần ra trận là một mình anh với trận chiến không có đồng minh, “bắn súng” vào nơi “vườn không nhà trống” nên tự cảm thấy không còn hào hứng mà rút quân về. Anh có gặng hỏi chị thì chị chỉ nói do mệt mỏi, do sức ép công việc quá nhiều.
Đã nhiều lúc anh tỏ ra nghi ngờ vợ có quan hệ khác ngoài anh, nhưng xem ra thái độ của chị hoàn toàn thản nhiên như “cây ngay không sợ chết đứng”. Thế mà anh đã sống với chị như thế đến tận bây giờ, Minh bật cười tự hỏi không biết có người chồng nào giống như mình không...
 
Theo TGPN
Quang Cao 580x100

Comments

0 comments to "Vợ à, em làm anh thật ngại khi "muốn" em!"

Đăng nhận xét

 

Copyright 2008 All Rights Reserved Revolution Two Church theme by Tung Shady