Tôi lãnh cảm vì đêm tân hôn kinh hoàng
Anh lao vào như một con thú , không còn biết trời đất là gì, mặc cho tôi run bắn lên vì sợ hãi...

ảnh minh họa
Tôi và chồng tôi quen nhau hơn 1 năm thì tổ chức đám cưới. Tôi năm nay 25 tuổi, còn chồng tôi hơn tôi 10 tuổi. Anh đang làm cho một tổ chức quốc tế, còn tôi làm giáo viên cấp 2. Chúng tôi quen nhau qua một người bạn. Anh tuy lớn tuổi hơn tôi, nhưng rất phong độ và trẻ trung. Tuy lớn tuổi hơn tôi, nhưng chúng tôi đi cạnh nhau vẫn được mọi người khen là rất đẹp đôi, vì anh trông trẻ hơn tuổi của anh rất nhiều.
Tôi yêu anh vì anh là người rất lịch thiệp, hào hoa. Chúng tôi quen nhau qua những lần tôi đi chơi cùng nhóm bạn làm cùng cơ quan, còn anh thì là người quen của một đứa trong nhóm. Anh lúc nào đối xử với tôi cũng chu đáo, cẩn thận và nhẹ nhàng. Bố mẹ tôi cũng rất quý anh. Vì thế chỉ quen nhau hơn 1 năm, cả 2 bên gia đình đã giục chúng tôi phải làm đám cưới.
Là người truyền thống và hơi “cổ hủ” nên tôi rất phản đối chuyện quan hệ vợ chồng ngoài hôn nhân. Đã có nhiều lần đi chơi, anh cũng bày tỏ ý định muốn “yêu” tôi, nhưng tôi đều từ chối và nói em muốn dành điều thiêng liêng này cho đêm tân hôn. Trước ngày đám cưới, tôi còn chủ động thu xếp cùng anh đi khám các bệnh lây truyền qua đường xxx. Rất mừng là cả 2 chúng tôi đều khoẻ mạnh.
Nhưng rồi những gì diễn ra trong đêm tân hôn đã vượt quá sức tưởng tượng của tôi. Hôm ấy chúng tôi từ phòng cưới về sau bữa tiệc và dọn dẹp mọi thứ thì đã đến hơn 10h. Chúng tôi tắm giặt rồi đi ngủ.
Tôi tưởng rằng mình sẽ được hưởng những lời yêu thương mật ngọt và câu chuyện thủ thỉ về tương lai hai đứa từ anh thì anh đã làm tôi có cảm giác rờn rợn khi anh bật mấy băng phim xxx lên cho tôi xem. Anh nói với tôi rằng vì tôi chưa bao giờ biết đến chuyện đó nên anh muốn cho tôi “học hỏi” trước đã. Tôi nói anh tắt phim đi.
Tôi tưởng rằng mình sẽ được hưởng những lời yêu thương mật ngọt và câu chuyện thủ thỉ về tương lai hai đứa từ anh thì anh đã làm tôi có cảm giác rờn rợn khi anh bật mấy băng phim xxx lên cho tôi xem. Anh nói với tôi rằng vì tôi chưa bao giờ biết đến chuyện đó nên anh muốn cho tôi “học hỏi” trước đã. Tôi nói anh tắt phim đi.
Chưa kịp nói dứt câu thì anh đã lao vào tôi. Anh chỉ kịp thì thầm với tôi rằng: “Anh yêu em lắm, anh chờ giây phút này lâu rồi. Nếu anh có làm gì khiến em khó chịu thì em chịu khó nhé.”
Tôi chưa kịp trả lời và suy nghĩ gì thêm thì anh đã nhảy vào, không còn biết trời đất là gì, mặc cho tôi run bắn lên vì sợ hãi. Rồi anh vừa làm chuyện đó, vừa chửi những câu rất bậy , rồi giật tóc, tát vào tôi, miệng lẩm nhẩm như một thằng điên. Anh còn dùng thắt lưng da đánh tôi, mặc dù không đau lắm nhưng nỗi đau về tinh thần anh gây ra cho tôi còn lớn gấp bội phần.
Thật không thể tả cảm xúc của tôi lúc ấy, vừa tủi thân, đau đớn vừa sợ hãi và ghê tởm anh. Anh thật không còn giống người đàn ông lịch thiệp, hào hoa mà tôi đã từng gặp trước đây. Tôi khóc lóc, định bỏ chạy thì anh lại ôm ghì lấy tôi thì thầm rằng anh yêu tôi nhiều lắm, nhưng anh thích thể hiện “bản lĩnh đàn ông” nên hơi bạo lực, mong tôi hãy vì yêu anh mà chịu khó. Rồi anh lại ôm hôn tôi cuồng nhiệt và rên rỉ rằng anh yêu tôi. Đêm tân hôn kinh hoàng ấy đã qua đi. Hôm sau tôi bị ốm. Anh rất thương tôi, chạy ra chạy vào lo lắng chăm sóc tôi từng tí một. Thật không thể hình dung ra được bình thường anh là con người tử tế, lịch sự, quan tâm chu đáo như vậy mà trong đêm tân hôn anh lại hoá thân thành một kẻ hoàn toàn khác. Mấy hôm sau chúng tôi đi tuần trăng mật. Tôi hỏi hết chuyện này thì anh nói rằng đấy là chứng bệnh của anh từ hồi anh còn đi học nước ngoài, trong những lần đi chơi tụ tập với bạn bè nước ngoài. Từ hồi về VN, anh cũng đã quen với vài người bạn gái, nhưng không ai chịu được anh và chỉ sau một vài lần là các cô gái đã sợ anh phát khiếp và bỏ của chạy lấy người.
Đến lượt tôi, vì tôi đã giữ mình cho đến tận đêm tân hôn nên đến thời điểm đó anh mới có dịp bộc lộ bản chất thật sự của anh. Anh còn khóc và nói với tôi thỉnh thoảng hãy chiều anh, vì thực sự như vậy anh mới đạt được khoái cảm tột cùng, còn không “chuyện đó” với anh chỉ là tầm thường.
Đến lượt tôi, vì tôi đã giữ mình cho đến tận đêm tân hôn nên đến thời điểm đó anh mới có dịp bộc lộ bản chất thật sự của anh. Anh còn khóc và nói với tôi thỉnh thoảng hãy chiều anh, vì thực sự như vậy anh mới đạt được khoái cảm tột cùng, còn không “chuyện đó” với anh chỉ là tầm thường.
Những tình cảm và những gì anh kể khiến tôi yêu anh nhiều hơn. Nhưng cứ nghĩ đến đêm tân hôn là tôi cảm thấy vô cùng kinh sợ. Những lần sau đó khi làm chuyện “yêu” với anh, tôi gần như không còn cảm giác gì cả, mặc dù những lần sau anh đã không dám làm như hôm đầu tiên mà nhẹ nhàng và từ tốn hơn.
Nhưng anh vẫn chưa chịu dứt cái thói xấu của anh. Thỉnh thoảng trong lúc làm chuyện đó, anh vẫn thường nài nỉ và xin tôi vì tình yêu với anh hãy chiều anh cho anh được “thể hiện bản lĩnh đàn ông” như đêm tân hôn. Tôi đều từ chối và nói điều đó thật ghê tởm.
Đến nay tôi đã có thai được 4 tháng. Tôi viện cớ cần chăm sóc con, nên không muốn quan hệ. Anh cũng đồng ý, và nói với tôi là đến khi sinh con xong, tôi phải chiều anh vì anh đã nhịn được một thời gian dài. Tôi chỉ ậm ừ cho qua chuyện, nhưng trong lòng tôi luôn lo lắng mỗi khi nghĩ đến đêm tân hôn khủng khiếp của mình.
Có lần tôi gợi chuyện nói anh đi khám bác sĩ biết đâu họ có thể giúp được, nhưng anh gạt phăng, nói đấy là sở thích của anh, cũng như tôi thích xem phim Hàn Quốc, chẳng có bệnh tật gì cả, và ở “Tây” đấy là chuyện bình thường của nhiều người. Anh còn nói tôi không tin thì lên mạng mà tìm xem có đúng là chuyện đó bình thường không.
Tôi băn khoăn quá. Tôi cũng chẳng muốn lên mạng tìm thông tin, vì cứ nghĩ tới cái cảnh đêm tân hôn là tôi thấy khiếp sợ rồi, không muốn nghĩ đến nỗi ám ảnh đó. Bây giờ, lúc nào tôi cũng nghĩ đến chuyện làm sao để giúp anh giải thoát được khỏi căn bệnh này, chứ nếu sinh con xong anh lại đòi tôi chiều theo ý anh thì chắc tôi phải bỏ nhà ra đi mất.Theo XaLuan

Comments
0 comments to "Tôi lãnh cảm vì đêm tân hôn kinh hoàng"
Đăng nhận xét